Ngày 04/08/2024 – 05/08/2024, gia đình mình có chuyến du lịch lần đầu tiên với nhau. Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi tại Đại Lải, mình cũng có một vài suy nghĩ. Cùng xem đó là gì nhé.
Dành thời gian nhiều hơn cho gia đình
Trước đây, mình là người dành 70% thời gian cho công việc & phát triển bản thân, 15% thời gian cho bạn bè và 15% cho gia đình. Vì vậy, cũng sẽ dễ hiểu nếu mình cố sống cố chết không vắng mặt một buổi nào khi hoạt động tình nguyện hay đi làm (ngoại trừ trường hợp bất khả kháng).
Sau một vài biến cố trong quá khứ, mình nhận ra rằng gia đình là nơi mà yêu thương mình nhất khi mình gặp khó khăn. Vậy nên, trong một năm gần đây, mình dành thời gian nhiều hơn cho gia đình. Thêm vào đó, càng lớn lên, mình càng chứng kiến nhiều người mình yêu quý lần lượt ra đi. Mình nghĩ rằng mình nên tận dụng thời gian nhiều nhất có thể ở bên họ. Vì vậy, dù chỉ mới làm việc thời gian ngắn tại công ty cũ, mình vẫn xin phép nghỉ làm để đi du lịch với gia đình. Mình nghĩ đây là thời gian thích hợp để có thời gian nhiều hơn với bố mẹ, anh chị và cháu mình. Vì đến cuối cùng, người nhớ đến việc bạn đã làm quá giờ nhiều nhất là gia đình của bạn.
Càng lớn, mình càng lười chụp ảnh hơn vì mình muốn ghi nhớ những kỷ niệm đó bằng chính đôi mắt của mình. Nhưng nhìn lại, mình cũng bỏ lỡ nhiều khoảnh khắc vui vẻ của mọi người. Mình tự dặn bản thân là chụp ảnh nhiều hơn, quay video nhiều hơn để lưu giữ kỷ niệm và những sự thay đổi của những người mình yêu quý.
Niềm vui khi thấy người mình yêu thương vui vẻ
Khi gia đình mình đi cùng nhau, mình được nhìn thấy bố mẹ, anh chị và cháu mình vui, mình cũng vui. Mình thấy mọi người tận dụng từng khoảnh khắc ở khách sạn 5 sao đó – điều mà bình thường gia đình mình chưa có trải nghiệm. Ví dụ như: ngay khi đến khách sạn, mình thì nằm nghỉ ngơi, còn mọi người thì đi bơi ngay sau đó. Hoặc cũng có thể cách thư giãn của mọi người khác nhau. Mọi người thì thích có nhiều khoảng thời gian với thiên nhiên, còn mình cần có không gian cho bản thân.
Đi du lịch, khi mọi người ở bên cạnh nhau 24/7, mình hiểu hơn về bố mẹ. Dù đang đi du lịch, bố mẹ mình vẫn duy trì thói quen dậy sớm. Bố mình dậy sớm để chạy bộ. Còn mẹ mình, bình thường sẽ dậy sớm đi chợ bán hàng, thì khi đi du lịch, mẹ dậy sớm để đạp xe. Ngoài ra, đến tận hôm đó mình mới biết bố mình biết khá nhiều kiểu bơi. Hơn thế nữa, vì từng đi bộ đội, bố mình có thể lặn từ đầu bên này hồ sang đầu bên kia hồ bơi mà không hề có gợi sóng trên bề mặt bể (lý do đương nhiên là để kẻ địch không phát hiện rồi).
Thiên nhiên ở đây cũng khiến mình nhớ về khoảng thời gian ở Mỹ của riêng mình. Cũng như bố mẹ, mình dậy từ 6:30 để đi bộ xung quanh khu vực khách sạn. Mình được nằm trên thảm cỏ và thả hồn vào thiên nhiên – điều mình thường xuyên làm khi đi trao đổi toàn phần trong 5 tuần tới Mỹ theo chương trình YSEALI.
Mình không muốn … nghèo mãi nữa
Một cách không dự tính trước, mình được ở 1 mình 1 phòng trong khách sạn 5 sao. Chiếc phòng có 2 góc tường đều là kính và được trồng cây khu vực đó, khiến nó rất gần gũi với thiên nhiên. Phòng này có phòng vệ sinh rộng như cả phòng trọ cũ của mình. Ôi thiên đường, không nói lên lời.
Mình ngồi trên bàn, bỏ laptop ra để ghi chú những dòng này và hình dung ra nơi mình muốn ở. Nơi mình có thể thư giãn sau 1 ngày làm việc, làm việc từ xa hoặc làm việc cuối tuần. Tất nhiên, để có được cuộc sống đó, mình phải phấn đấu rất nhiều. Mình tự nhủ với bản thân rằng mình nghèo 25 năm nay, mình nghèo cũng đủ rồi đấy.
Sếp cũ của mình, chị Hoàng Ngọc Bích, là thần tượng của mình cả về trong công việc lẫn cuộc sống. Ở tuổi ngoài 50, dường như chị có mọi thứ trong tay. Chị có một chung cư khang trang tại Hà Nội. Còn cuối tuần, chị sẽ về ngôi nhà thứ 2 ở Lương Yên, nơi có không khí trong lành & gần gũi với thiên nhiên, để thư giãn. Mình thích cuộc sống đó.
Tái bút
Mong rằng trong tương lai, mình sẽ có được những thứ xứng đáng với nỗ lực mình bỏ ra và sẽ được đưa bố mẹ đi du lịch nhiều hơn.
Đó là chuyến du lịch đầu tiên của mình với bố mẹ, còn bạn thì sao? Kể cho mình nhé.
A Mindful Observer.