Hồi nhỏ, vào dịp Tết, có lần mợ mình mua biếu bố mẹ mình hạt dẻ để đãi khách đến nhà chơi. Lần đó là lần đầu tiên mình ăn hạt dẻ trong đời, vậy nên mình ăn rất nhiều. Mình vẫn nhớ cảnh khi cả nhà tắt hết đèn đi ngủ, mình vẫn ngồi xem mấy chương trình hài trên Tivi, miệng vừa nhai tóp tép hạt dẻ. Mình ăn nhiều đến mức cả đêm bụng cồn cào không ngủ được. Kết quả là mình bị nôn hết ra màn và dưới nền nhà.
Khi đó, nhà mình là nhà cấp 3, không có phòng riêng nên góc nhà này có việc gì thì góc kia biết luôn. Mình vừa nôn xong thì cả bố và mẹ mình chạy ra xem làm sao. Trong khi mình nghĩ rằng “thôi xong, bị ăn mắng rồi” thì điều bố mẹ làm là đặt tay lên trán mình, hỏi có mệt không và không than thở một câu nào khi phải dọn chỗ mình vừa nôn ra chăn màn, với nền nhà. I love you so much, Mom and Dad. I love you in every universe. I want to be your daughter in another life.
1. Mây tầng nào gặp gió tầng đó
Khi mình lớn lên và đi làm, mình không muốn bố mẹ phải lo lắng nhiều về mình. Cũng là tại mình, ham công tiếc việc (công việc vẫn rất tốt chỉ là muốn làm nhiều thứ bên ngoài và cho tương lai nên nhiều thôi). Mình có thể làm overtime – ngoài giờ, ăn uống không đúng bữa … vì mấy việc của mình. Vậy nên, nếu sống cùng bố mẹ thì bố mẹ biết hết lịch sinh hoạt của mình và sẽ lo lắng nhiều. Cuối cùng, mình chọn thuê nhà để ở riêng dù bố mẹ mình ở Hà Nội và nhà bố mẹ cũng không quá xa chỗ làm của mình. Là một con bé Sư Tử (theo cung hoàng đạo) thích tự do, mình biết sau này mình không thể 24/7 bên cạnh bố mẹ được, vì vậy việc ở riêng cũng là cách để mình tập cho bố mẹ cách sống mà không có mình. Bố mẹ sống vì mình nhiều rồi, cũng đã đến lúc bố mẹ cần có cuộc sống riêng.
Mình tin rằng “mây tầng nào gặp gió tầng đó”, những chuyện như nàng Lọ Lem mà cưới được Hoàng Tử chỉ có trong chuyện cổ tích mà thôi. Mình tự hỏi là nếu đúng có chuyện đó thì họ lấy nhau về ngồi hát hò, khiêu vũ thâu đêm suốt sáng tìm niềm vui, chứ không biết chia sẻ với nhau cái gì nhỉ?
Là cô gái cung Sư Tử, mình tự thấy bản thân chủ động. Không chỉ trong công việc, mình cũng chủ động nói với các bạn nam khác rằng mình thích họ. Tuy nhiên, theo thời gian, mình không làm chuyện đó nữa. Một phần vì văn hoá Á Đông ghim chặt vào người khiến các bạn nam không thích con gái chủ động. Một phần cũng vì khi trưởng thành mình cũng nhỏ nhẹ, bớt xông xáo hơn. Mình để các bạn nam làm việc mình cần làm – chinh phục người khác. Nếu đã tự tin coi bản thân là Neytiri (phim Avatar) – với tinh thần của nữ chiến binh trong người – thì Jake Sully – với trái tim quả cảm – mới có thể khiến “Con Sư Tử” này thu hút mà muốn thành một “con mèo ngoan” chứ đúng không. Nếu mình muốn điều gì mình sẽ dốc toàn tâm toàn sức cho nó, vậy nếu các bạn nam mà không như vậy thì có thể là chưa đủ thích mình, hoặc chưa đủ bản lĩnh và kiên trì. Vậy thì thôi, cứ để mọi chuyện qua đi.
Do vậy, mình vẫn tập trung vào công việc và với tâm thế là sẵn sàng sống độc thân nếu không thấy phù hợp. Mình tự tin nói bản thân có năng lực sống tự lập.
2. Đối xử với người khác theo cách mình muốn được đối xử???
Trong suốt 24 năm, mình (cũng như bao nhiêu bạn nữ khác thôi) được một số bạn nam “quăng cần câu”. Mọi người rủ đi chơi riêng nhiều, nhắn tin quan tâm hỏi han nhiều thứ, nhiều khi mình thấy phiền. Mình nghĩ, tại sao những sự kiện mình đi mình mời mọi người trên story mà không hề 1 người nào xuất hiện? Tại sao cứ phải nhắn tin hỏi thăm, rủ đi chơi như vậy??? Đi những sự kiện mình chia sẻ và nói chuyện với mình có phải hay không?
Là Vice President of Education (Phó Chủ tịch Đào Tạo) của Hanoi Speakers Toastmasters, mình là một trong số những người đưa ra chủ đề của các buổi sinh hoạt câu lạc bộ. Nhân dịch một thành viên của câu lạc bộ sắp làm đám cưới, mình chọn chủ đề Love Languages.
Khi đưa câu hỏi cho mọi người trả lời, mình nhận ra mỗi người có một cách biểu lộ cảm xúc riêng. Nhiều người thích bày tỏ cảm xúc thông qua lời nói, một số người thích hành động (và tất nhiên là hành động cũng khác nhau, một số người thích được nhận quà, một số người thì không, …).
Mình nhận ra mình thích được quan tâm về hoạt động mình làm, quan tâm về sự nghiệp của mình, thích gặp người khác ở không gian nhiều người, chưa hẳn thích gặp 1:1. Đó là thứ “ngôn ngữ” tình yêu của mình. Tuy nhiên, người khác lại thích vậy. Họ sẽ thích các cuộc trò chuyện riêng tư hơn, sâu hơn.
Mình học được rằng, thay vì đối xử với người khác theo cách mình muốn được đối xử thì hãy đối xử người khác theo cách mà họ muốn được đối xử.
3. Những sai lầm trong mối quan hệ
Khi xem video “The Advice Young People NEED To Hear” của Simon Sinek, ông có hỏi một câu khiến mình suy nghĩ mãi:
“Nếu có vấn đề gì xảy ra lúc nửa đêm, người bạn gọi điện cho là ai?”
– Simon Sinek
Nếu như trước đây, không cần suy nghĩ, câu trả lời của mình chắc chắn đó là bố mẹ, chị gái, bạn bè, … nhưng bây giờ, mình cũng chả muốn làm phiền ai nữa.
3.1. Sự nghiệp và công việc không thể song hành
Gần đây mình đọc lại cuốn The Defining Decade: Why Your Twenties Matter–And How To Make The Most Of Them Now (Tuổi 20 – Những năm tháng quyết định cuộc đời bạn) của Meg Jay. Cô nói rằng, các bạn tuổi 20 cũng nên đầu tư cho tình cảm như là đầu tư cho sự nghiệp. Vì cuối cùng, người bạn đời của bạn sẽ là người đồng hành với bạn cho đến mãi về sau này.
3.2. Tư duy sai lầm và lảng tránh những cuộc xung đột
Gần đây, mình đọc cuốn sách “How not to die alone” (Tạm dịch: Làm thế nào để thoát khỏi cuộc sống độc thân), mình nhận ra những điều mình làm sai khi trong một mối quan hệ.
Sau khi làm trắc nghiệm tính cách được đề cập trong cuốn sách, trong số 3 thiên hướng (The Romanticizer, The Maximizer, The Hesitater) mình là người thiên về The Romanticizer – Người lãng mạn. Điều này làm mình khá là bất ngờ – Người Lãng Mạn ư? Tại sao vậy? Mình sống lý trí và thực tế vô cùng. Mình thấy tại sao phải tặng quà các dịp lễ? Thay vào đó, hãy đối xử tốt với nhau như ngày nào cũng là dịp lễ có phải hơn không? Mình không tin vào “tiếng sét ái tình”, “một túp lều tranh, hai trái tim vàng. Vậy tại sao mình lại có thiên hướng là Romanticizer – Người lãng mạn cơ chứ?
Tuy nhiên, Thiên hướng lãng mạn của mình được thể hiện như sau:
“[…] people have either a soul mate mindset, the belief that relationship satisfaction comes from finding the right person; or a work-it-out mindset, the belief that relationship success derives from putting in effort”.
– Logan Ury (How to not die alone)
(Tạm dịch: Người Lãng mạn suy nghĩ mối quan hệ đẹp đến từ việc tìm đúng người, chứ không phải việc cố gắng vượt qua các khó khăn cùng nhau).
Xem xét lại các mối quan hệ trước đây và suy nghĩ của mình hiện tại, mình thấy mình đúng là The Romanticizer – Người lãng mạn. Mình luôn nghĩ trong số 8 tỉ người trên Trái Đất, có 1 người 100% phù hợp với mình.
Tư duy này ảnh hưởng nhiều đến mình. Theo một cách vô thức, mình sẽ nghĩ rằng các vấn đề trong mối quan hệ đều được giải quyết khi tìm đúng người “the one” của mình. Trong mối quan hệ khiến ta vui hơn, vậy tại sao lại có vấn đề gì xảy ra cơ chứ? Từ đó, nếu chỉ có vài bất đồng xảy ra, mình sẽ từ bỏ luôn mối quan hệ đó và nghĩ rằng người đó không phải người phù hợp với mình, thay vì nỗ lực chung tay giải quyết vấn đề.
Mình có một tính cách cần cải thiện đó là giao tiếp trực diện để giải quyết vấn đề trong mối quan hệ. Trong dịp sinh nhật Hanoi Xplorers Toastmasters, chị Phương Phạm đã chia sẻ với mình là giao tiếp cởi mở khiến chúng ta gần nhau hơn, chứ không phải là khiến ta trở nên xa cách. Điều này cũng giống như chia sẻ của Mark Manson trong cuốn sách “Nghệ thuật tinh tế của việc đếch quan tâm” của ông.
“Without conflict, there can be no trust. Conflict exists to show us who is there for us unconditionally and who is just there for the benefits. […] If two people who are close are not able to hash out their differences openly and vocally, then the relationship is based on manipulation and misrepresentation, and it will slowly become toxic”.
– Mark Manson (The subtle art of not giving a f*ck)
(Tạm dịch: Không có bất đồng thì sẽ không có sự tin tưởng. Bất đồng là cách để cho ta thấy ai sẽ là người yêu thương ta vô điều kiện và ai là người lợi dụng mình. [..] Nếu hai người thân thiết mà không giao tiếp những sự khác biệt một cách cởi mở, thì mối quan hệ đỏ chỉ là một sự che đậy và không thực tế, dần dần, nó sẽ trở nên độc hại”).
Nếu không giải quyết xung đột và cứ lảng tránh nó thì vấn đề cần giải quyết vẫn còn đó.
Mình đã học được bài học về việc giao tiếp cởi mở về những điều mình thích, những điều mình không thích để từ đó có mối quan hệ bền vững hơn trong tương lai.
—
Tái bút
Mình tự nhận thấy bản thân là người kín tiếng trong đời sống cá nhân, nhất là chuyện tình cảm. Vì vậy, bài viết này là một trong những bài viết hiếm hoi về chủ đề này.
Trong quá trình trường thành này, mình học được nhiều thứ, suy nghĩ của mình thay đổi về sụ nghiệp, cuộc sống và mối quan hệ.
Cuối cùng, nếu sau này ăn nhiều hạt dẻ quá mà bị nôn, bên cạnh không có ai, mình sẽ tự dậy và dọn dẹp. Mình nghĩ nếu lý do muốn có người bên cạnh là để họ chăm sóc mình thì lý do đó xuất phát từ sự ích kỷ của bản thân.
Mình không biết sau này thế nào, chỉ chúc bản thân may mắn và cũng chúc người kia may mắn khi gặp được mình.
Hope to see you soon :>>>